Có những khi người ta hi sinh quá nhiều mà lại chẳng biết giữ lại gì cho bản thân mình, như vậy là ngu ngốc hay cao thượng? Chúng ta hãy cùng đi tìm câu trả lời đó trong “Hạt ngọc ẩn mình” của Mary Balogh.
“Hạt ngọc ẩn mình” là câu chuyện về Adam Kent, Công tước Ridgeway hùng mạnh và không nghi ngờ gì là người giàu có nhất nước anh, và nàng Fluer bé nhỏ, xanh xao. Định mệnh đưa họ gặp nhau vào cái đêm ngài công tước đi ngang qua nhà hát và nhìn thấy một bóng dáng gầy gò, nhỏ bé của một người con gái đang đứng lặng lẽ trong góc tường bên ngoài nhà hát Dury Lane – người mà không nghi ngờ gì là một cô gái điếm. Trước đó, công tước đã luôn giữ lòng trung thành với cuộc hôn nhân không tình yêu, không cảm xúc của mình, cho đến khi ngài gặp cô gái, không biết sự thúc giục từ đâu đã khiến ngài mua một đêm của cô ta, và từ đó cuộc đời ngài thay đổi. Thật chẳng ngờ cô gái điếm mà ngài mua đó lại còn trong trắng, cảm giác tội lỗi đã đeo bám con người trách nhiệm của ngài công tước và khiến ngài phái thư kí riêng đi tìm bằng được cô, đưa cô trở thành gia sư của con gái mình và che chở cô dưới mái nhà của mình. Còn Fluer, cô gái gầy gò lặng lẽ ấy, điều cuối cùng cô mong muốn trên thế gian là gặp lại người đàn ông đã mua sự trong trắng của cô đêm đó và trả lại cho cô những cơn ác mộng, vì thế cô đã gần như chết ngất khi biết anh chính là ông chủ của mình và mình được thuê để làm gia sư cho con gái anh. Ban đầu, ngài công tước trong mắt Fluer thật đáng sợ, cô thiếu lòng tin nơi anh trầm trọng, và lúc nào cũng nơm nớp lo sợ anh sẽ biến cô thành tình nhân của mình, nhưng mặt khác, cô lại yêu cuộc sống mới của mình ở Willoughby, dinh thự của Công tước Rigdeway, ở đó cô đã được sống như một con người, ở đó cô đã được làm công việc có ích, ở đó cô đã được tự do sống với âm nhạc. Chỉ duy có một điều mà công tước luôn muốn biết, đó là Lý do gì đã khiến một cô gái trẻ với đầy đủ trí tuệ và phẩm hạnh lại phải đi làm cái công việc mạt hạng của những kẻ đến từ phố Đông? Lại một lần nữa, anh quyết tâm tìm ra câu trả lời cho mình, anh đã phái người đi tìm hiểu về thân thế của cô gái mình đang che chở với tư cách là gia sư của con gái mình – gia nhân trong nhà anh. Khi biết sự thật, anh lại càng muốn bảo vệ và che chở cho cô, đảm bảo đến cùng sự an toàn của cô. Để rồi anh đánh mất trái tim mình cho cô lúc nào chẳng hay.
Đúng vậy, Adam Kent, ngài công tước Rigdeway, anh có tất cả mọi thứ để cho, lòng chung thủy dành cho cuộc hôn nhân không tình yêu và người vợ căm ghét anh; tình yêu thương dành cho đứa con gái mà anh biết không phải con ruột anh – đứa con mà “Nếu phải chọn giữa con bé và em, Fleur – và có lẽ là vậy thật – thì ta sẽ chọn con bé.”; anh trao cho những người làm trong nhà anh sự che chở và thân thiện của một ông chủ; và hơn hết, anh trao cho Fluer tất cả trái tim anh, nàng, không nghi ngờ gì, là tình yêu của đời anh. Nhưng khi đã trao đi nhiều như thế, anh lại chẳng giữ lại gì cho mình, sau cùng, anh vẫn biết mình còn bị trói buộc lại với cuộc hôn nhân không cảm xúc vì anh yêu Pamela – đứa con gái bé nhỏ mà anh đã yêu thương ngay cả khi anh biết đó chẳng phải con mình; anh còn trách nhiệm, và hơn hết, anh không thể trói buộc người phụ nữ anh yêu bằng cả trái tim khi anh biết mình không được tự do cho cô, mặc dù Fleur cũng đã yêu anh nhiều như anh yêu nàng. Họ đã quyết định dành cho nhau một đêm trọn vẹn, một đêm của người đàn ông và người đàn bà yêu nhau thắm thiết và say đắm, một đêm không bị ràng buộc bởi bất kì lề thói hay trách nhiệm, để rồi sau đêm đó, anh sẽ trở về là Công tước Ridgeway với những trách nhiệm, còn nàng sẽ trở về với ngôi nhà của mình. Nhưng định mệnh đã mang họ đến bên nhau, vậy liệu định mệnh có thể nào một lần nữa, đem họ về bên nhau không? Bạn biết đấy, số phận đôi khi nó nghiệt ngã, nhưng không phải mọi lúc, ít nhất thì sau cùng, nó sẽ ngưng lại khi cảm thấy mình đã thử thách người ta đủ, đúng không?
Tôi đã hiểu vì sao “Hạt ngọc ẩn mình” lại trở thành tiểu thuyết lịch sử số 1, thật tuyệt vời, những câu chữ đơn giản mà thật kì diệu. Cách hành văn đặc trưng của Mary Balogh, luôn xây dựng nhân vật với những tầng lớp tâm lý chồng lên nhau mà người đọc phải gỡ từng phần, từng phần mới nhìn thấu được bên trong. Adam và Fleur đã đi một quãng đường dài, một cuộc hành trình đầy khổ đau và hi sinh để tìm thấy nhau. Tôi thật ngưỡng mộ nàng Fleur nhỏ bé ấy, bởi sau biết bao đau khổ, những tưởng nàng sẽ gục ngã, nhưng không, sau mỗi lần như thế, nàng lại đứng dậy, mạnh mẽ hơn, và độc lập hơn. Và càng mạnh mẽ, độc lập bao nhiêu thì nàng lại càng yêu mãnh liệt bấy nhiêu. “Hạt ngọc ẩn mình” là sự lột xác của Fluer, từ một cô gái điếm nhỏ bé, xanh xao đứng nép ngoài nhà hát Dury Lane trở thành một người phụ nữ độc lập, một quý cô mạnh mẽ, và mang một trái tim rộng mở, mãnh liệt; từ một viện đá cuội trở thành một viên ngọc trai lấp lánh. Tôi nghĩ, đây là một câu chuyện mà mọi cô gái, mọi người phụ nữ đều nên đọc.
Còn về câu hỏi ở trên đầu, hãy đọc tác phẩm này, và tìm câu trả lời của riêng mình!
“Từ giây phút Pamela chào đời con bé đã là của ta, và ta sẵn sàng chết vì nó. Nếu thật sự có đề nghị hủy hôn để được ở bên em, thì ta không thể làm thế vì Pamela. Nếu phải chọn giữa con bé và em, Fleur – và có lẽ là vậy thật – thì ta sẽ chọn con bé.”
Cô rúc đầu vào ngực anh.
“Vâng,” cô nói. “Vâng.”
“Em có ghét ta vì điều đó không?” anh hỏi.
“Không.” Cô im lặng hồi lâu. “Đó chính là lý do em yêu ngài, Adam. Cuộc sống của ngài có rất ít chỗ dành cho bản thân. Nó tràn ngập những quan tâm lo lắng cho hạnh phúc của người khác. Ban đầu em đã không biết hoặc không ngờ được chuyện đó, nhưng càng ngày em càng thấy rõ.”